Nguyễn Ngọc Tư có thể coi là một hiện tượng văn học đặc biệt ở khu vực Nam Bộ, hiếm có một nhà văn nào với thời gian sáng tác và hoạt động ngắn như cô lại có thể khẳng định được vị trí, vùng sáng tác và phong cách chuyên biệt.
Gây tiếng vang từ tập truyện Ngọn đèn không tắt rồi đến Nước chảy mây trôi, Giao thừa, Cánh đồng bất tận, cô lấy được cảm tình của độc giả bằng một phong cách nhẹ nhàng, trong trẻo, lối văn chương bình dị, mộc mạc đầy nắng gió phương Nam.
Các tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư có đề tài không mới, chỉ là những câu chuyện đời thường của những người nông dân bình dị, quê mùa nhưng lại lôi cuốn người đọc bởi cái nhìn đầy chân thật và nhân hậu.
Cái chất bình dị ấy trước hết được thể hiện trong ngôn ngữ đậm chất Nam Bộ mà nhà văn sử dụng một cách tinh tế và triệt để, mật độ phương ngữ xuất hiện dày đặc và gần như rộng khắp trong những sáng tác của cô.